
Natural Products

High Quality

With all passion and love for Vietnam Agriculture products, S Farm Vietnam Export Import Company Limited was established to bring all valuable clients a best quality competitive price and an awesome service for our own agriculture products. Our strength are able to provide all kinds of fresh sweet potatoes and dragon fruit with large quantities all year round with very competitive price, especially Japanese Yellow Sweet Potato and Purple Sweet Potatoes, Dragon fruit. Besides these typical products, we are also supply other agriculture products such as Cavendish banana, lemon, seedless lemon, ginger, onion, garlic, banana leaf, grass root, cabbage, carrot, cauliflower. We always work toward a win win and sustainable cooperation. We are looking forward to receiving an opportunity to serve all valuable customers all over the world.
SEE MOREWe are exported to many markets :South Asia, Eastern Asia, Mid East, Southeast Asia, North America. Many customer are from US, UK and Euro .
QuotationBiết cô sắp vào cuộc đấu quan trọng mang danh dự quốc gia, cha cô - ông Nguyễn Văn Thức - đã lặng lẽ lo đám tang mà không báo tin dữ này cho cô. Mãi đến khi mang tấm huy chương vàng judo hạng cân 63kg về tới sân bay, Như Ý mới nhận được tin mẹ mất. Cô khóc hết nước mắt trên suốt quãng đường về nhà.
Bên bàn thờ còn nghi ngút khói của vợ mình, ông Thức kể trong nước mắt: “Bé Sáu (tên thường dùng ở nhà của Như Ý) đi tập trung với đội tuyển suốt cả năm trời qua. Lúc ở Trung Quốc, khi về Hà Nội, lúc nào tranh thủ được thì bay về thăm gia đình được một, hai ngày rồi lại đi.
Gần đây nhất vào tháng 10-2005, Bé Sáu về được hai, ba bữa gì đó. Nó vô thăm mẹ, hai mẹ con đùa giỡn với nhau rồi cười khúc khích. Nó đưa cho mẹ 500.000 đồng, nói là “tiền con mượn mẹ hồi năm ngoái, mới lĩnh thưởng nên đưa lại”. Rồi nó ăn với mẹ bữa cơm. Sáng hôm sau lại đi. Không ngờ đó là lần cuối cùng hai mẹ con gặp nhau”.
Mẹ cô, bà Nguyễn Thị Thường, vốn mắc bệnh tim từ mười năm nay. Biết rõ điều đó nên dù ở xa, ngày nào Như Ý cũng gọi điện về thăm mẹ. Đêm trước khi lên đường sang Philippines, cô còn gọi về cho mẹ nhưng lúc đó bà đang trong tình trạng nguy kịch ở bệnh viện, cô không hề hay biết.
Ông Thức vẫn cố giữ giọng bình thường trả lời cô “má mày vẫn khỏe, ráng lo tập trung thi đấu nghe con”. Kỳ thực, ông biết bà khó lòng qua khỏi trong đêm nay. Mới hồi sáng bà còn khỏe, định đi nấu đám giỗ nhà người em dâu. Nhưng bà bỗng bị mệt kèm theo cơn đau thắt ngực. Bà vô nhà nằm một chút rồi kêu đi bệnh viện. Tới quá nửa đêm, khoảng 1g30 thì bà mất.
Dõi theo từng bước đi của con, ông Thức biết rõ chỉ vài ngày nữa là Như Ý sẽ bước vào những trận đấu quan trọng. Báo tin thì con sẽ phân tâm ngay, chắc chắn là ảnh hưởng rất lớn đến nhiệm vụ, mà Như Ý là niềm hi vọng rất lớn của judo VN.
Ông bàn với thầy Lê Thanh Vĩnh, thầy ruột của Như Ý, nguyên HLV trưởng đội tuyển judo quốc gia: “Mình quyết định không cho Như Ý biết nghe thầy. Quốc gia đang cần, cứ để nó tập trung thi đấu. Cho hay cũng không về được, mà có về được cũng không làm mẹ nó sống lại, ngược lại sẽ phân tâm, thi đấu kém ảnh hưởng đến danh dự quốc gia”. Hai ông già quyết định như vậy rồi lặng lẽ đưa bà về nơi an nghỉ cuối cùng.
Ngày 4-12-2005, mới sáng thức dậy hàng xóm đã chạy tới báo tin vui: “Bé Sáu lấy huy chương vàng rồi”. Cả nhà ông suốt bữa đó tấp nập người tới chia vui. Bề ngoài ông cũng cười nói với mọi người nhưng trong lòng thì đứt từng đoạn ruột. “Phải chi má nó còn sống...” - ông cứ lẩm bẩm như vậy suốt mấy ngày sau đó.
Ngày 6-12-2005, Như Ý bước xuống sân bay. Đón cô là một rừng cờ hoa cùng các đồng đội ở nhà. Mọi người chúc mừng cô đồng thời cũng báo tin chẳng lành. Cô như người rơi từ trên trời xuống, hụt hẫng và đau xót. Cả chặng đường về nhà, cô chỉ toàn khóc và khóc. Cô nói với cha: “Con bất hiếu chưa làm được gì cho gia đình. Chiến thắng này má chưa kịp mừng thì má đã đi rồi...”.
Kể về Như Ý, HLV Lê Thanh Vĩnh cho biết: “Con nhỏ đặc biệt có tính chịu khó. Hầu như cả năm không nghỉ tập ngày nào, kể cả mồng một tết vẫn mang giày tập chạy thể lực. Gần như giáo án ngày nào đưa ra là Như Ý nuốt gọn hết, thậm chí có lúc còn tập thêm ngoài giờ.
Khi đấu tập, tôi yêu cầu Như Ý đấu với nam, mà lựa hạng cân 70 - 72kg (so với Như Ý thi đấu hạng cân 63kg). Nếu như trò khác thì có quyền từ chối, đằng này Như Ý nhận đấu hết. Nhờ vậy mà ra trận, Như Ý thi đấu rất mạnh mẽ và ít khi thất bại”.
Thật ra Như Ý bắt đầu sự nghiệp thể thao ở môn điền kinh (ném tạ) vào năm 1999. Nhưng sau đó cô bị trả về do không đạt yêu cầu chuyên môn. Thất nghiệp, cô phải đi bán mồi câu cùng bà ngoại ở chợ Sa Đéc (Đồng Tháp). Thấy cô tội nghiệp, thầy Tài (HLV điền kinh) nói với thầy Vĩnh: “Anh nhận con bé vô đội judo đi. Nó có khả năng lắm đó nghe”.
Thấy cô có tố chất tốt, phù hợp với hạng cân bộ môn này đang thiếu, lại chịu thương chịu khó, thầy Vĩnh gọi cô vô và đưa bộ đồ võ cũ kỹ của thầy kèm lời dặn: “Em tạm thời nhận số tiền 600.000 đồng/tháng (do thầy tự bỏ tiền túi - NV) uống nước mà tập luyện. Sau này tiến bộ vô đội sẽ có lương”.
Thế là ngày ngày cô lội bộ 4km đường bùn đất từ nhà (xã Tân Phú Đông) tới thị xã Sa Đéc tập luyện. Bữa nào nắng ráo cô chạy bộ luôn để rèn luyện thể lực. Thấy cô chăm chỉ tập luyện, tính tình hiền hậu nên thầy Vĩnh truyền hết “tuyệt chiêu” cho cô. Thầy còn tặng cô chiếc xe đạp cũ của thầy để đi lại đỡ vất vả.
Thầy nói: “Như Ý có niềm đam mê, chính điều đó đã thôi thúc tôi có niềm tin thế nào em cũng vươn tới đỉnh cao”.