
Natural Products

High Quality

With all passion and love for Vietnam Agriculture products, S Farm Vietnam Export Import Company Limited was established to bring all valuable clients a best quality competitive price and an awesome service for our own agriculture products. Our strength are able to provide all kinds of fresh sweet potatoes and dragon fruit with large quantities all year round with very competitive price, especially Japanese Yellow Sweet Potato and Purple Sweet Potatoes, Dragon fruit. Besides these typical products, we are also supply other agriculture products such as Cavendish banana, lemon, seedless lemon, ginger, onion, garlic, banana leaf, grass root, cabbage, carrot, cauliflower. We always work toward a win win and sustainable cooperation. We are looking forward to receiving an opportunity to serve all valuable customers all over the world.
SEE MOREWe are exported to many markets :South Asia, Eastern Asia, Mid East, Southeast Asia, North America. Many customer are from US, UK and Euro .
Quotation
Hiệp nói với tôi về nỗi buồn và khát vọng sống trong những ngày anh cố gắng vật lộn để dứt bỏ làn khói trắng trong trại cai nghiện. Ma tuý là thứ không dễ bỏ. Muốn bỏ được phải có một nghị lực và quyết tâm lớn lao. Những điều ấy không mới. Nhưng những thời khắc anh tự cắt tay cho chảy máu nghĩ về đứa con gái bé bỏng mà anh coi như sự cứu rỗi thì lại là những điều mới mẻ. Ít nhất là với anh.
"Hôm ấy tôi được nói chuyện với người thân. Đứa con gái với tôi qua điện thoại và bảo, cháu vừa được ông bà dạy cho bài hát, bây giờ cháu hát tặng tôi. Ba sẽ là cánh chim, cho con bay thật xa, mẹ sẽ là nhành hoa, cho con cài trước ngực… Ôi chao cái tâm trạng của một người bố đang bị cách ly với xã hội khi nghe đứa con gái bốn tuổi ê a những lời hạnh phúc ấy. Nó là cảm giác mà tôi nghĩ rằng mình sẽ không thể nào quên cho đến những tháng ngày sau này". Hiệp bảo bây giờ nghĩ lại, anh cảm ơn cái ngày anh bị bắt, khi anh được vào trại cai nghiện, được gặp những người quản giáo mà anh coi như những ân nhân, khi anh hiểu đến tận cùng của hai từ hạnh phúc và tự do.
"Tôi mãi mang ơn thượng tá Bùi Ngọc Bình, Phó giám thị trại tạm giam số 2 Công an thành phố Hà nội. Ngày đầu tôi vào trại, anh ấy đã đến và nói: Anh biết Hiệp không phải là một kẻ lưu manh. Cho đến lúc này thì anh vẫn luôn nghĩ Hiệp là người có tài và có tâm. Chỉ vậy thôi nhưng tôi nhận ra đấy là một tấm lòng. Không phải ai cũng có cơ duyên gặp được những tấm lòng như vậy. Sau đó anh phân cho tôi làm Đội trưởng đội văn nghệ của Trại. Cũng chính anh bỏ tiền túi ra để mua những dụng cụ cho tôi và các anh em luyện tập. Trước đây trại chưa hề có một đội văn nghệ cho các anh em phạm nhân.
Tôi trở lại với những vai diễn sau ngày ở trại về một cách thành công một phần nhờ ở anh và những người quản giáo. Chính họ đã giữ ngọn lửa nghệ thuật trong lòng tôi luôn cháy. Về được bốn tháng rồi nhưng tôi đã sáu lần quay trở lại biểu diễn cho các anh quản giáo và anh em phạm nhân trong trại. Tôi làm việc ấy như hành động trả ơn cho những ân tình mà mình đã gặp".
Bây giờ thì Hiệp "gà" đang ở cùng vợ và con gái bốn tuổi trong một căn phòng thuê 12m vuông trên con phố Tống Duy Tân. Ngôi nhà nhỏ như một tổ chim nhưng Hiệp bảo anh coi đó đã là may mắn rồi. Tết vừa rồi là một cái Tết anh thấy có nhiều ý nghĩa. Từ chối một số buổi biểu diễn để lo trọn vẹn với vợ con và gia đình.
Vợ chồng anh đã về đầy đủ được cả hai quê nội ngoại. Đã thắp hương và nhận lỗi trước ông bà tổ tiên. Hiệp cũng khoe, anh vừa hoàn thành thủ tục để chuyển cho đứa con gái lên Hà Nội theo học mẫu giáo. Vợ chồng con cái quy về một mối anh mới có thể tập trung cho công việc được. Với anh bây giờ, hàng ngày được đi diễn, chiều muộn về ra trường mẫu giáo đón con, đó là hạnh phúc. Hiệp bảo anh không dám tự nhận mình là một người có tài nhưng anh khẳng định anh là một người yêu nghề.
Ngày 24 tháng 10 năm 2008, trở lại với vai diễn đầu tiên ở nhà hát Hải Phòng, được một khán giả lớn tuổi tặng hoa và nói: "Cố gắng lên con. Bác đã theo dõi và đi sát bên con thời gian vừa qua," Hiệp đã quay vào cánh gà, mặc cho những giọt nước mắt rơi xuống. Hiệp bảo anh được không ít đạo diễn và đồng nghiệp chia sẻ giúp đỡ.
Đạo điễn Đỗ Thanh Hải, thời gian trước đã lên tận trại để thăm anh, rồi giao cho anh một vai diễn trong Táo quân. Hiệp bảo vai diễn đó, Đỗ Thanh Hải có thể giao cho bất kỳ ai và họ cũng sẽ làm tốt nhưng anh Hải đã chọn anh. Nghệ sĩ Chí Trung vẫn luôn còn để ngỏ cho anh những cơ hội ở Nhà hát Tuổi Trẻ nhưng anh chưa dám nhận. Anh vừa từ chối một chuyến lưu diễn ở nước ngoài vì cảm thấy mình chưa thật xứng đáng với tiêu chuẩn ấy. Không phải anh kiêu ngạo gì. Bạn bè và đồng nghiệp quá hiểu hoàn cảnh của anh, sự khó khăn của anh nhưng Hiệp bảo, mình nên có một thái độ sòng phẳng với mọi người và quan trọng hơn, sòng phẳng với chính mình.
Anh tin rằng thời gian tới anh sẽ tự đứng dậy và tiếp tục có cơ hội cống hiến. Anh nói về những ước mơ. Không hẳn ước mơ mà là dự định. Đó là kế hoạch thành lập một Trung tâm biểu diễn nghệ thuật cho chính anh và những người em ruột. Hiệp bảo môi trường của những người làm nghệ thuật bây giờ quá lộn xộn.
Nhiều ông bầu, khi căng băng rôn đã quảng cáo những cái tên để thu hút khán giả nhưng khi biểu diễn lại không có. Đó là thực tế anh đã gặp. Như vậy khán giả cũng bị thiệt thòi mà những người nghệ sĩ chân chính cũng bị oan. Nếu trung tâm của anh hoạt động, với những gì quảng cáo trên băng rôn. Anh sẽ ghi luôn dòng chữ: Diễn viên Hiệp "gà", chịu trách nhiệm với những lời quảng cáo về chất lượng và sự phục vụ. Rồi anh sẽ ghi luôn điện thoại di động công khai để mọi người nếu có thắc mắc sẽ được giải đáp.
Còn bao nhiêu những tâm sự chưa nói, nhưng Hiệp "gà" bảo đã đến giờ anh đi đón con. Hiệp bảo, với anh, bây giờ được đưa đón cô con gái bốn tuổi đến trường, cùng vợ nấu một bữa cơm tối với nhau đã là hạnh phúc. Một hạnh phúc đơn sơ nhưng với anh bây giờ nó đang hiện hữu, gần gụi…