
Natural Products

High Quality

With all passion and love for Vietnam Agriculture products, S Farm Vietnam Export Import Company Limited was established to bring all valuable clients a best quality competitive price and an awesome service for our own agriculture products. Our strength are able to provide all kinds of fresh sweet potatoes and dragon fruit with large quantities all year round with very competitive price, especially Japanese Yellow Sweet Potato and Purple Sweet Potatoes, Dragon fruit. Besides these typical products, we are also supply other agriculture products such as Cavendish banana, lemon, seedless lemon, ginger, onion, garlic, banana leaf, grass root, cabbage, carrot, cauliflower. We always work toward a win win and sustainable cooperation. We are looking forward to receiving an opportunity to serve all valuable customers all over the world.
SEE MOREWe are exported to many markets :South Asia, Eastern Asia, Mid East, Southeast Asia, North America. Many customer are from US, UK and Euro .
QuotationCa sĩ Ngọc Khuê:
Tôi làm bài thơ này vào năm 2004
Ca sĩ Ngọc Khuê khẳng định: “Bài thơ này của em, chính em làm chứ chẳng nhờ vả ai làm hộ hay lấy của ai”
Khuê hẹn tôi ở một quán cà phê của người bạn cô trên phố Hàng Bông (Hà Nội). Khuê nói cười hồn nhiên:
-Thơ ấy ạ, em làm vui vui thôi mà. Em làm nhiều rồi, làm tặng cha, tặng mẹ, những người thân yêu và cả chú mèo con của mình nữa. “Hâm hâm” lên em lại làm ấy mà, thế nhưng cũng được khá nhiều rồi đấy ạ, em chẳng nhớ là bao nhiêu bài nữa. Nói chung, có nhiều lúc cảm xúc không trì hoãn được, cứ thế em làm...
Em làm thơ chỉ là làm cho riêng mình thôi, không có ý định chơi thơ cũng không có ý định đọc thơ cho mọi người cùng nghe rồi cùng bàn luận. Riêng bài thơ Cha và mùa thu đăng trên Báo Tiền Phong đặc san cuối tháng 12-2005 là do bố em đưa cho một chị bên báo đó, chị ấy thấy hay cho đăng luôn chứ em cũng không có ý định gửi đăng báo.
. Phóng viên: Bài thơ đó khá xúc động. Khi đăng kèm bài báo phỏng vấn bố em, họa sĩ Phạm Ngọc Khôi, ông có bảo em làm bài này tặng riêng bố...
- Ca sĩ Ngọc Khuê: Em làm vào năm 2004, lúc đó gia đình em có một chuyện buồn-chị em mất. Bố em rất buồn, em nghĩ phải làm một cái gì đó động viên bố nên em đã xúc cảm làm bài thơ này. Lần ấy, em định không tham dự Sao Mai - Điểm hẹn 2004 vì chuyện buồn đó. Trước khi vào Sài Gòn tham dự cuộc thi, em có làm bài thơ này để trong phòng bố và bố em đã giữ trong ví rất lâu cho đến ngày Báo Tiền Phong phỏng vấn.
. Khi bài thơ xuất hiện, hẳn nhiều ý kiến ngạc nhiên về ca sĩ Ngọc Khuê?
- Khi báo ra, họa sĩ Lê Thanh Sơn làm ngay một bài thơ để chúc mừng em. Anh Sơn nghĩ, bình thường trông em vô tư thế, ít nghĩ ngợi thế không ngờ lại làm được một bài thơ tràn trề xúc cảm như vậy.
. Có người cho rằng, bài thơ này không phải do em làm mà đại khái là em nhờ ai đó làm hộ, hay ảnh hưởng của ai đó...?
- Em khẳng định, bài thơ này của em, chính em làm chứ chẳng nhờ vả ai làm hộ hay lấy của ai.
. Nhưng có một cô nữ sinh trong cuộc thi Nữ sinh và tương lai trên Đài Truyền hình Việt Nam đã đọc bài thơ này và cô ấy cũng nói là viết tặng cha mình... Và bài thơ này đã được đăng báo trước đó?
- Thế à? Bài này em làm từ năm 2004 cơ mà.
Hôm bố em đưa bài thơ cho báo, em cũng không đồng ý lắm. Em nghĩ rằng, những tâm sự riêng không nên đưa lên báo. Em đã từng chịu nhiều tin đồn không hay. Em không muốn người khác đưa thơ em ra mổ xẻ, bình luận.
. Chẳng ai xuyên tạc những tình cảm thật, khi bài thơ đó lại là một lời an ủi của chính Ngọc Khuê với cha mình ?
- Biết đâu được anh. Em chưa lấy chồng mà anh đã nghe tin đồn là em cưới từ lâu rồi đó thôi.
. Anh nghĩ, tin đồn thì cứ mặc nó. Người của công chúng mà. Vấn đề mình sống chân thành là được…
- Vâng. Em nghĩ, về cá nhân em là người của công chúng thì luôn luôn phải trau dồi các khả năng giao tiếp, những kiến thức đời thường làm sao để dễ hòa đồng nhất và không để khán giả dị nghị mới là điều quan trọng. Còn thơ văn chỉ là một thoáng suy nghĩ thôi và chỉ viết cho riêng mình chứ không có ý định chia sẻ đâu ạ.
Nguyễn Thị Minh Thương:
Ngọc Khuê đã “thuổng” thơ tôi!
Minh Thương khẳng định rằng bài thơ Cha và mùa thu là của cô, đã từng đăng Báo Văn Nghệ Trẻ, số 33, ra ngày 17-8-2003
Chúng tôi đã gặp Minh Thương, cô mang theo những tờ báo đã từng đăng bài thơ Cha và mùa thu của mình (cụ thể nhất là Báo Văn Nghệ Trẻ, số 33, ra ngày 17-8-2003). Minh Thương kể lại xuất xứ tác phẩm của mình:
- Hồi đó, gia đình em đang gặp chuyện buồn, anh trai em bị tai nạn. Bố em là người thương con một cách thầm lặng và cũng thường giấu nỗi buồn thầm lặng như thế. Em ngồi viết nhật ký một chuyện buồn, tự nhiên cảm xúc lại thành thơ. Em không có ý định đưa bài thơ này cho bố em đọc, lại càng không bao giờ có ý định đem ra để đăng báo.
. Phóng viên: Nhưng sao bài thơ đó vẫn xuất hiện trên báo?
- Minh Thương: Chuyện như thế này, hè năm 2003, Trường chuyên Hùng Vương mà em đang học có phối hợp với Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Phú Thọ mở một lớp năng khiếu sáng tác văn học hè. Em nằm trong danh sách được chọn và cô giáo em bảo phải nộp 1 tác phẩm. Từ trước tới giờ em chẳng có sáng tác nào, chỉ mỗi bài thơ đó, đành lấy bài thơ tặng bố đem đi nộp. Đầu tháng 8, lớp sáng tác đó bế mạc. Nhà thơ Đỗ Bạch Mai, nhà thơ Đoàn Thị Lam Luyến ở Báo Văn Nghệ Trẻ có đến dự. Cô Bạch Mai có chọn trong 36 bài thơ của cả lớp một số bài để đăng báo Văn Nghệ Trẻ và cô thích bài thơ của em nên chọn đăng ở vị trí đầu tiên trong chùm thơ, cũng trong tháng 8 năm ấy. Năm 2005, Báo Truyền hình (của Đài Truyền hình VN) có đăng bài thơ này của em.
. Thế, đến khi đọc tờ Báo Tiền Phong cuối tháng 12-2005 em biết là có chuyện “trùng hợp phi lý” này ?
- Không ạ. Cô giáo em phát hiện và gọi điện cho em nhưng không gặp được. Em gọi điện về cho cô, cô bảo có một bài thơ của cô ca sĩ Ngọc Khuê đăng trên Báo Tiền Phong rất giống thơ em và bảo em tìm đọc, cô còn trêu hay là em “bán bản quyền?”. Bận thi nên em chưa đi tìm tờ báo ngay. Sau khi thi xong, đúng dịp nghỉ tết em vào thăm cô giáo và cô có đưa cho em tờ Báo Tiền Phong. Em bị sốc thực sự: Sao thơ mình mà Ngọc Khuê lại bảo là thơ của Ngọc Khuê. Đọc kỹ, em thấy Ngọc Khuê không nhận bừa đâu mà cố ý sửa chữa cho nó hợp với hoàn cảnh của cô ấy như Mây trắng phiêu đời nghệ sĩ của cha còn thơ em là Mây trắng phiêu trôi một đời cha phiêu bạt và một số từ nữa. Còn lại là y chang.
. Sao chuyện lâu như vậy rồi mà bây giờ em mới phản ứng?
- Thực ra, em định im lặng cho qua chuyện vì em nghĩ Ngọc Khuê còn trẻ, sự nghiệp còn dài, còn mình cũng chỉ là một sinh viên, em không muốn làm ảnh hưởng đến cô ấy. Nhưng đã đến nước này thì em nghĩ cô ấy không tôn trọng tác giả khi cô ấy khẳng định bài thơ này do cô ấy sáng tác. Ngọc Khuê là người của công chúng nên sự trung thực là điều cần thiết.
. Nhưng Ngọc Khuê cũng có một cảnh ngộ tương tự em?
- Thà là cô ấy cứ trung thực mà nói là cô ấy chép bài thơ này tặng bố, chứ không thể ngồi sửa sang lại rồi nói dối bố là cô ấy làm.
. Em muốn nói với Ngọc Khuê điều gì không?
- Em biết, khi biết chuyện này người buồn nhất là bố của Ngọc Khuê, chứ không phải là em hay là Khuê. Nhưng em không thể im lặng. Có người không biết sẽ nghĩ rằng em là người “thuổng” thơ của Ngọc Khuê thì sao? Em muốn một lời xin lỗi ở Khuê!